Liên khúc ngày sau sẽ ra sao

     

Ngày xưa tôi có quen một người em gái nhỏTuổi đang mười sáu mái tóc chớm ngang vaiTình như nụ hoa nở trong lòng đời ngọt ngào.

Bạn đang xem: Liên khúc ngày sau sẽ ra sao

Rồi yêu thương ai đem ghép cho đôi tim nonĐến xuân qua cho nhau thấy nao naoAi thương yêu ai, đó chỉ là tình của mỗi con người.

Một hôm xếp bút nghiêng đăng trình tôi giã từTiễn đưa buồn hơn đêm mưa lắng tâm tưNgười đi người thương nhớ nhau từng ngày từng giờ.

Thời gian trôi qua mau, giữ tin yêu cho nhauĐến mai sau nhưng ai biết ra saoRiêng tôi đêm nay nhớ thương một người, lạnh buốt đêm dài.

Nhưng cớ sao em buồnTình ta ước hẹn nhiều rồiNgày mai ấm lại cuộc đờiKể chuyện xa vắng thấy thương nhiều hơn.

Khi núi sông đang mịt mờNgười trai nhuốm nhiều tuổi đờiChuyện xưa khép chặt vào lòngDù đi chinh chiến vẫn nhớ người tôi mến thương.

Tình yêu theo tháng năm xoá mờ trong mắt buồnNếu ta còn nhớ đến đêm thoáng trong mơĐời anh là mây bốn phương trời còn miệt mài.

Người đi xây tương lai, dấu tâm tư thương aiNhư gió đưa mây che trăng khuất đêm dàiTim tôi đơn côi, biết nhau một lần, rồi nhớ trọn đời.

-- Mưa Đêm Ngoại Ô --

Trời đã khuya rồi đấyTrăng chênh chếch xuyên ánh qua mànhTrời đã mưa rồi đấyMưa trên xóm xa ánh đô thành.

Đường ngoài kia không xôn xaoKhông đẹp vì đèn màuÔi! Đường dài hun hút với đêm thâu.

Bước chân ai qua mauDưới mưa nghe nao naoLộng tiếng còi tàu thét lâu.

Nằm giữa đêm ngoại ôNghe mưa rớt trên khóm tre giàThầm nhớ ai ngoài xaĐang tranh đấu cho nước non nhà.

Người anh tôi không quen ơi!Mưa rừng về ngập trờiMưa làm chi cho ướt áo anh tôiĐến mai khi nơi nơiGió yên mưa thôi rơi mời anh qua làng tôi.

<ĐK:>Đây ngoại ô, nhạt ánh đèn khuyaĐèn vàng hiu hắcSoi con đường mờ mờ bóng mưaNhưng tin yêu thắm lòng ta.

Xin tặng anh, người trai vì dânNụ cười em gái yêuVới tình thương như ánh xuânMang theo anh những lúc hành quân.

Để những đêm trời khuyaMưa tí tách như đếm canh dàiỞ chốn xa ngoài kiaNơi biên giới sương khuất cây đồi.

Người anh tôi không quen ơi!Giữa đường dẹp giặc thùNếu chợt nghe tim ấm giữa xa xôiGió mang ra biên khuMến trao anh câu ca một đêm mưa ngoại ô.

-- Người Yêu Cô Đơn --

Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không duyênĐời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không thànhĐời tôi cô đơn nên yêu ai cũng dở dangYêu ai cũng lỡ làng dù rằng tôi chẳng lỗi chi.

Đời tôi cô đơn nên yêu ai chẳng bao lâuNgày mai đây em lên xe hoa bước theo chồngĐời tôi quen cô đơn nên tôi chẳng trách emTôi quen rồi những chuyệnÕ õ õ dang dở từ khi mới yêu!

Tôi quen, tôi đã quen rồi emDang dở khi tình yêu không xây trên bạc vàngTôi quen, tôi đã quen rồi emEm khóc làm chi nữa bận lòng gì kẻ trắng tay.

Tôi xin, xin chúc em ngày maiHoa gấm ngọc ngà luônÕ õ õ vây quanh em cả cuộc đờiRiêng tôi, duyên kiếp luôn dở dangNên suốt đời tôi vẫn yêu cô đơn như tình nhân.

Đời tôi cô đơn bao năm qua vẫn cô đơnDù ai đẹp đôi nhưng riêng tôi vẫn lạnh lùngTrời cho tôi cô đơn bao nhiêu lần nữa đâyTôi không hề trách đời hay giận đời hay đổi thay!

-- Lạnh Trọn Đêm Mưa --

Mưa buồn ơi thôi ngừng tiếngMưa cho phố nhỏ càng buồn thêmMưa rơi gác xưa thêm buồn vắngPhòng côi lắng tiêu điềuĐường xưa vắng điều hiu.

Xem thêm: Anh Lon Con Trinh, Hình Ảnh Màng Trinh Của Con Gái Chưa Rách Và Đã Rách

Đêm sầu đi trong tủi nhớBao thương nhớ chỉ là mộng mơĐêm nay tiếng mưa rơi buồn quáMưa đêm sầu riêng aiBuồn ơi đến bao giờ.

<ĐK:>Mưa ơi, mưa ơiMưa gieo sầu nhân thế, mưa nhớ aiBiết người thương có còn nhớ hay quênRiêng ta vẫn u hoàiĐêm đêm tiếp đêm nhớ mong người đã cách xa.

Mưa buồn rơi rơi ngoài phốNghe như tiếng nhạc buồn triền miênĐêm nao chốn đây ta dìu nhauTrao muôn ngàn lời thơChờ mong đến kiếp nào.

-- Người Đi Ngoài Phố --

Người đi đi ngoài phố, chiều nắng tắt bên sôngNgười đi đi ngoài phố, bóng dáng xưa mịt mùThành ghế đá chiều công viênNgày xưa, ngày xưa, ngày xưa đã hết rồi.

Người đi đi ngoài phố, chiều bỡ ngỡ bơ vơNgười đi đi ngoài phố, mấy dấu chân lạc loàiHình bóng cũ người yêu ơiCòn đâu, còn đâu, tình duyên đã lỡ làng.

<ĐK:>Liên Khúc: Ngày Sau Sẽ Ra Sao lyrics on ChiaSeNhac.comThôi chia tay nhau từ đây, nghe nước mắt vây quanhBiết lỡ yêu đương, sẽ đau thương suốt cả cuộc đờiNhưng mấy khi tình đầu, kết thành duyên mong ướcMấy khi tình đầu, kết trọn mộng đâu em.

Xin từ giã đường phố trắng mưa ngâulàm chim bay mỏi cánhNước mắt đêm tạ từThành phố cũ người yêu xưaCòn đâu, còn đâu giờ đây xin giã từ.

-- Đoạn Tái Bút --

Ta xa rồi em nhé, đường em, em cứ điĐừng về bên gác trọ, để mặc tôi với đờiEm đi thật xa, quên hết chuyện ngày quaỞ đây dù mưa gió, một mình tôi sẽ đi qua.

Tôi đi tìm bôi xoá, tình em trong mắt tôiLời nào hai đứa nguyền, và tìm quên kỷ niệmMen cay từng đêm, cũng chỉ đầy đoạ thêmTình nhân, tình nhân hỡi! Chừ xa cách nhau rồi!.

Tôi, tôi ngỡ em còn thơ, nên lòng tôi ước mơVà thầm yêu tha thiết, và nguyện sẽ tôn thờĐâu ngờ, nhọc nhằn trong tình yêuGiờ đây xót xa nhiều.

Cơn mưa nào chưa dứt, buồn riêng ai trót mangTình nào không chuốt chải, tình nào luôn thắm hoàiTôi không giận em chỉ trách mình tơ duyênVòng tay nào tôi với, giờ xa cách nhau rồi!.

-- Ngàn Năm Tình Vẫn Đẹp --

Trên ngưỡng cửa yêu đươngTim tôi biết rung độngVì thương nhớ dâng ngập lòng.

Từ độ quen anhChung đường về trên lối xưaTrút cơn mưa tả tơiBốn mắt nhìn nhau không nóiThời gian vẫn êm trôi.

Khi lá đổ thu sangTôi ôm ấp tâm sựMà chưa nói lên thành lời.

Một chiều mây trôiAnh ngỏ lời yêu có tôiChỉ yêu tôi mà thôiVới tất cả không gian dốiLòng tôi thấy bồi hồi.

Tôi yêu anh mấy mùa trăng khuyết lại trònĐời bỗng đẹp như mơ từ ngày trao nhau hơi thởTrong hơi ấm mặn nồng mơ rằng tình đừng trăm lốiTrọn đời mình chung đôi.

Năm tháng vẫn êm trôiĐôi tim vẫn mong đợiNgày ta kết duyên vợ chồng.

Một chiều nghe tinAnh từ trần trên chuyến xeChuyến xe xuôi Hậu GiangGiữa lúc trời mưa giăng lốiNiềm đau xé tim tôi.

Tan vỡ mộng chung đôiBơ vơ lẫn lo sợCàng thương nhớ anh từng giờ.

Giọt buồn mưa thuRơi não nề trên lối xưaMất anh tôi lẻ loiMất mối tình tôi thương nhớNgàn năm vẫn còn đẹp.