Lời việt bài hát "độ ta không độ nàng" vì sao gây sốt?

     
"Độ ta không độ nàng" được cho là lấy cảm hứng từ câu chuyện kể về chuyện tình ngang trái giữa một nhà sư và nàng quận chúa ở Trung Quốc.

Bạn đang xem: Lời việt bài hát "độ ta không độ nàng" vì sao gây sốt?


Trần Anh Duy

Những ngày gần đây, cộng đồng mạng đang “phát sốt” với ca khúc nhạc Hoa lời Việt “Độ ta không độ nàng”. Bài hát được Trần Anh Duy thể hiện chỉ trong một thời gian ngắn đã nhanh chóng cán mốc 12 triệu lượt xem, 120.000 lượt thích và có gần 10.000 lượt bình luận trên YouTube.

Thực tế, “Độ ta, không độ nàng”, có tên gốc là “Độ tôi, không độ cô ấy” (渡我不渡她). Có rất nhiều phiên bản lý giải cho nhan đề này. Song, có một truyện ngôn tình từng gây sốt mạng Internet Trung Quốc cho rằng đó là câu chuyện kể về chuyện tình ngang trái giữa một nhà sư và nàng quận chúa.

Câu chuyện bắt đầu bằng việc một tiểu quận chúa theo cha đến ngôi chùa ở gần nhà mang lễ bái Phật. Tại đây, cô gặp một vị tiểu đang gõ mõ tụng kinh. Nếu như cô bé hoạt bát, vui vẻ thì tiểu hòa thượng tỏ ra ngại ngùng, dè dặt. Nhưng vì cả hai cùng độ tuổi nên nhanh chóng quen thân với nhau.

Xem thêm: “Âm Mưu Hoàn Hảo”: Màn Biểu Diễn Chuyên Nghiệp Của Tội Ác, Top 7 Phim Hay Nhất Sau Khi Bị Ám Sát

6 năm sau, tiểu hòa thượng tu vi ngày càng cao, sắp đạt được thành tựu. Sư trụ trì cho biết vị tiểu này là hiện thân của Phật sống. Một ngày nọ, quận chúa bày tỏ tình, chú tiểu từ chối nhưng đã động lòng. Từ đó trở đi, nàng không còn ghé chùa nữa.

Một thời gian sau, nhà sư nghe tin dữ rằng nàng quận chúa đã chết. Hỏi ra mới biết, nàng không muốn gả làm thiếp cho một hoàng tử nhưng bị tên này cưỡng đoạt. Nàng tự tử, trên người còn đang mặc đồ cưới. Ngồi bên xác người con gái ở cạnh mình trong nhiều năm qua, nhà sư tự dằn vặt mình.

Nhà sư hỏi Phật Tổ: “Người độ trăm vạn chúng sinh, nhưng vì sao độ ta, không độ nàng?”. Nhà sư giết chết tên hoàng tử bức chết người yêu rồi xuống âm phủ, đứng bên bờ Hoa Bỉ Ngạn gặp lại vong linh của nàng lần cuối cùng.

Lời Việt bài hát "Độ ta không độ nàng" của Tuyên Chính, Trần Anh Duy trình bày:

Phật ở trên kia cao quáMãi mãi không độ tới nàngVạn dặm tương tư vì aiTiếng mõ vang lên phũ phàng

Chùa này không thấy bóng nàngBồ đề chẳng muốn nở hoaDòng kinh còn lưu vạn chữBỉ ngạn phủ lên mấy thu

Hồng trần hôm nay xa quáÁi ố không thể giãi bàyHỏi người ra đi vì đâuChắc chắn không thể quay đầu

Mộng này tan theo bóng phậtTrả lại người áo cà saVì sao độ ta không độ nàngVì người hoa rơi hữu ý

Khiến nước chảy càng vô tìnhMột thưở hoa niên hợp tanTiếng mõ xưa rối loạnBồ đề không nghe tiếng nàng

Hồng trần đã mấy độ hoaMắt còn vương màu máuHồng nhan chẳng trông thấy đâu?Lại một tay ta gõ mõ

Phá nát cương thường biến họaVài độ xuân thu vừa quaCó lẽ không còn thấy nàngHỏi phật trong kiếp này

Ngày ngày gõ mõ tụng kinhVì sao độ ta không độ nàng?Vì người hoa rơi hữu ýKhiến nước chảy càng vô tình

Một thuở hoa niên hợp tanTiếng mõ xưa rối loạnBồ đề không nghe tiếng nàngHồng trần đã mấy độ hoa

Mắt còn vương màu máuHồng nhan chẳng trông thấy đâu?Lại một tay ta gõ mõPhá nát cương thường biến họa

Vài độ xuân thu vừa quaCó lẽ không còn thấy nàngHỏi phật trong kiếp nàyNgày ngày gõ mõ tụng kinhVì sao độ ta không độ nàng?