Cuộc đời bi thảm của hoàng đế trung hoa cuối cùng

     
phụ vương của Jin Yulan là bằng hữu cùng thân phụ khác bà bầu với vua Phổ Nghi (Hoàng đế nước trung hoa cuối cùng), bạn lên ngôi khi bắt đầu 2 tuổi với bị buộc thoái vị 4 năm tiếp theo đó.
vào suốt các năm, Jin Yulan long dong khắp những tiệm đồ cổ ở Bắc Kinh để tìm những mặt hàng quý báu nhưng mà ông cho là thuộc về chiếc họ của mình. Ông là cháu trai Phổ Nghi, vị hoàng đế Trung Hoa sau cuối của chế độ phong loài kiến Trung Quốc.

Bạn đang xem: Cuộc đời bi thảm của hoàng đế trung hoa cuối cùng

"Tôi chưa lúc nào biết đến cuộc sống trong cung", ông Jin chia sẻ với South đài loan trung quốc Morning Post. "Tôi trù trừ người ta sống vui vẻ thế nào hay ăn uống sơn hào hải vị thế nào nhưng tôi cảm giác được tua dây gắn kết giữa mình cùng tổ tiên. Mối tương tác này đang không khi nào mất đi".

Cha của ông Jin là đồng đội cùng cha khác mẹ với nhà vua Phổ Nghi. Ông mất vào năm năm ngoái ở tuổi 96 cùng là người sau cuối của nuốm hệ ông còn sống cho tới khi đó.


*

Ông Jin Yulan là cháu trai của Phổ Nghi, nhà vua cuối cùng trong phòng Thanh, Trung Quốc. Ảnh: AFP.

Cuộc đời chìm nổi của vị ấu vương

Phổ Nghi đăng quang khi bắt đầu 2 tuổi vào khoảng thời gian 1908. 4 năm tiếp theo đó, vị ấu vương bị ở trong thoái vị. đơn vị Thanh sụp đổ, xong hơn 2 ngàn năm mãi mãi của cơ chế quân chủ siêng chế tại tổ quốc đông dân nhất thế giới.

Sau đó, Phổ Nghi được Nhật phiên bản đưa lên làm cho vua bù chú ý của Đế quốc Mãn Châu cho đến khi bị Hồng quân Liên Xô bắt năm 1945. Ông được mang lại hồi hương thơm năm 1950 cơ mà lại tiếp tục trải qua 10 năm trong trại cải tạo dưới sự giám sát của tổ chức chính quyền Cộng hòa quần chúng. # Trung Hoa.

Khi Phổ Nghi được thả vào khoảng thời gian 1959, gia tộc Ái Tân Giác La đã tổ chức tiệc mừng linh đình. Theo lời Jin Yulan, đó là "bữa tiệc đoàn tụ lớn nhất kể từ lúc nhà Thanh sụp đổ".

"Phổ Nghi nỗ lực lấy tay tôi, ông vô cùng thân thiện. Đó lần đầu tiên tôi nhận thấy ông ấy", Jin kể. "Ông mang đúng bộ đồ quần áo từng mặc trong tù. Vật dụng duy tuyệt nhất ông vứt đi chính là số hiệu phạm nhân".

Sau đó, Phổ Nghi sống sinh hoạt Bắc Kinh, thao tác làm việc cho vườn cửa thực đồ vật thành phố. Ông mất vào năm 1967 vì căn bệnh ung thư. Tử thi ông được hỏa táng chũm vì chôn cất như tổ tiên.


*

Chân dung nhà vua Phổ Nghi. Ảnh: Corbis.

"Chúng tôi rỉ tai rất thoải mái. Tôi coi ông ấy là một trong người bình thường hơn là một trong những vị hoàng đế", Jin đề cập đến cuộc sống đầy dịch chuyển của vị vua. "Ngày trước, bạn ta bắt buộc "khấu đầu" trước ông".

Xem thêm: Cách Để Tìm Lại Niềm Vui Trong Cuộc Sống Bằng Những Việc Làm Hằng Ngày

Theo chuyên gia Wang Qingxiang ở trong Viện khoa học xã hội cát Lâm, Trung Quốc, số đông tài liệu chính thức mà nước này có được về hoàng đế Phổ nghi cho thấy thêm vị vua "phạm phải một số trong những sai lầm", tuy nhiên cuộc sống đời thường sau lúc ra tù túng của ông không tồn tại gì đáng chê trách.

Ông Wang là tác giả của 60 cuốn sách về công ty Thanh tương tự như vị hoàng đế sau cùng của Trung Quốc. Ông cũng cho hay đề bài này trở phải nhạy cảm trong số những năm qua khi sách của ông buộc phải mất 4 tháng mới được coi xét phát hành, không giống hệt như trước đây.

30 năm ko vào Tử Cấm Thành

Sinh năm 1948, ông Jin phệ lên trong yếu tố hoàn cảnh đối lập với nơi bắt đầu gác quý tộc của mình. Trong thời kỳ phương pháp mạng Văn hóa, ông bị đưa theo "cải tạo" trên vùng nông xã xa xôi cùng ở kia suốt 20 năm mới được phép trở lại căn nhà tại Bắc Kinh.

"Hồng cảnh vệ lục soát bên tôi với tịch thu những món đồ", ông kể. "Họ cướp đi 90% gia tài của gia đình".

Ông Jin đã bắt đầu sưu khoảng cổ đồ dùng từ khi còn trẻ. Ông lùng sục đều khu chợ đồ vật thời cổ xưa và hay xuyên tìm kiếm được những sản phẩm mà ông nghĩ hoàn toàn có thể ông bà tôi đã sử dụng.


*

Điện Thái Hòa vào Tử Cấm Thành Bắc Kinh, Trung Quốc. Ảnh: Wikimedia Commons.

Một trong những món trang bị được ông trình làng trong triển lãm mới đấy là chiếc kính vạn hoa của cha vua Phổ Nghi. Đây là món tiến thưởng mà nhà vua Wilhelm II của Đức tặng ngay Thuần Thân Vương sở hữu Phong vào thời điểm năm 1901.

Ông Jin đã nghịch với mẫu kính vạn hoa này từ bỏ nhỏ. Lúc bị đưa đi cải tạo, ông đã tháo dỡ nó ra thành từng phần, bỏ vào bọc cùng tìm phương pháp giấu không để Hồng Vệ Binh phát hiện.

Jin nói ông đã không bước đi vào Tử Cấm Thành, khu vực ông bà mình từng sinh sống, trong suốt 30 năm vì nhận định rằng nó "không đáng để sở hữ vé tham quan". Tử Cấm Thành hay thay Cung, cung điện hai triều Minh - Thanh, được UNESCO công nhận là di tích văn hóa quả đât vào năm 1987.

Tuy nhiên, trải qua thời gian, ông Jin phân biệt người ta ngày càng nhiệt tình về lịch sử hào hùng nhà Thanh. "Triều đại đã chết nhưng chúng ta có thể nhìn nó tự một khía cạnh khách quan và tôi nghĩ đa số cảm thấy hứng thú với muốn mày mò về cuộc sống đời thường trong cung cấm".

Jin Yulan nói ông không luyến nhớ tiếc quá khứ vày sự cáo bình thường của triều đại là tất yếu. "Đó là thời điểm nó đề xuất ra đi".