Thơ hay về tháng 12
Tháng 12, người đến, kẻ đi! tháng 12, người cười, kẻ khóc! tháng 12 có những con phố không tên biến thành hò hẹn, bao gồm đôi người thương vui vẻ đi sát bên nhau mơ mộng điều gì xa lắm! Dòng người vội vã trở về tổ ấm, tín đồ ngược, tín đồ xuôi… mon 12, tháng có những kẻ đơn độc lang thang chuyện trò cùng khói, có gã solo phương tập viết thư tình, có cô nàng thấp thỏm hóng chờ người yêu với bộ đồ quần áo xinh, có chàng trai hối hả đón đưa tình nhân với dòng xe thiệt đẹp. Tháng 12 – tháng có bạn cười, kẻ khóc; mon có bạn nhớ, kẻ điên… (Tháng 12? xin chào em! cô gái thơ khoác khăn choàng tuyết)
Và thay rồi mon 12 cũng cho và đưa cái lạnh len sâu vào hồn người, mon 12 về ru hầu hết thứ ngủ say để ngày mai khúc giêng non mang đến lại biết mừng vui uống từng giọt nắng. Mon mười hai rồi, hôm nay, tôi xin được giữ hộ đến chúng ta chùm thơ tháng 12 với gần như cơn gió mùa đông lạnh lẽo, cô đơn khổ sở nhưng cũng không hề kém phần hữu tình và trung ương trạng. Hi vọng rằng cùng với những bài thơ tình tháng 12 tinh lọc này đã giúp các bạn ấm lòng hơn chút xíu trong dòng tiết trời lạnh lẽo giá. Chùm thơ mon 12 này tất cả vài bài bác tôi viết và còn lại là sưu tầm, mời các bạn cùng nhìn qua và thưởng thức những áng thơ tháng 12 rất hay sau đây:
1, Say mon Mười Hai
Có ai về ru lại mon mười hai?Để nghe giờ mùa call tình tháng cũĐông white xóa cơn mưa chiều lấp dụGió lạc đường trong số những giấc mơ hoang
Bạn đang xem: Thơ hay về tháng 12
Có ai về níu lại bước thời gian?Giữa luyến tiếc với vô ngần nức nởTháng mười nhị chông chênh ai oán dễ sợNhớ bâng khuâng, khói thuốc hóa thơ tình
Ta ưu sầu nhưng lại chỉ biết làm thinhCố níu mang một tình thương vị kỷĐừng nói nhiều, hãy yên ổn nghe, ừ nhỉ?Nước mắt rơi có lẽ rằng quá ồn ào…
Men say khướt cho mùa thêm huyền hãoĐêm dâng đầy tâm tư nguyện vọng lạnh héo honDẫu vẫn biết hồn thương rực rạoXin đợi mùa rải nắng và nóng khúc giêng non…(Huỳnh Minh Nhật)
2, Gió mon Chạp
Bỗng một mau chóng sương giăng đầy trước ngõGió rung rinh nhoáng gợn các u hoàiNghe tháng chạp lãnh đạm đi qua phốTa đơ mình âm thầm nhủ: “tháng mười hai!”
Đông nở khẽ như một loài hoa dạiTiễn thu đi white xóa những bé đườngVạt nắng nóng cũ hanh hao hao màu cỏ úaChợt tắt dần như một giờ đồng hồ yêu thương
Tháng chạp ư? chủ yếu em là tháng chạpBởi chị em xuân không biết khóc bao giờVà đông hỡi thôi chớ yêu chi nữaMặc ai buồn lần lữa áng thơ rơi…
Chiều thoai thoải nắng kim cương phai vời vợiKéo tim côi hoang hoải buổi sơ đầuTa đột thấy một mùa đông xa lắm!Thuở em cười phần nhiều phút nhớ về nhau
Đông lạnh lẽo giá và mai đây sẽ lạnhGió hôn đêm thao thức xuyên suốt canh dàiAi có nhớ các chiều nao mê mải?Có bồi hồi lọn gió tháng mười hai!?(Huỳnh Minh Nhật)
3, Xa Nhau
Chiều anh về kiếm tìm lại đều ngày xưaTiếng thời gian chỉ nghiêng hẳn về một phíaPhố chông chênh rất nhiều điều em không biếtChiều muộn màng viết tiếp thuở vào mơBốn ngày thu anh độc thân bơ vơVà bốn ngày xuân em ngóng đợi vạt nắngNhững khoảng cách cứ đầy lên lằng lặngNhưng quái gở nỗi ghi nhớ vẫn nhân đôi…
Phố độ này ngày cấp lắm em ơi!Đường xưa cũ đêm dưng ngàn vạn lốiAnh áo bội bạc phong rêu đời lặn lộiKhói xanh màu số đông kỷ niệm không tên
Người đợi hoài kẻ lại cố gắng tìm quênYêu đương rớt góc phố nào không rõAnh uống cạn mối tình thâu trong gióUống cả em đề xuất thơ hóa sắc màu
Có phải tôi đã rất siêu xa nhau?Nên chiều nay đại dương không còn hátMây bạc đầu phần lớn tháng năm trôi lạcTrả cho tất cả những người đôi mắt của mùa xuân.
Chiều anh về, 1-1 lẻ những bàn chân…(Huỳnh Minh Nhật)
4, Trời Lập Đông
Lối quen nào bây giờ sao hun hútMắt em quan sát đâu phiêu lưu mùa thươngTrời lập đông bên trên cỏ cây bé guộcAnh xa em hoang vắng những bé đường
Có lời bi thương vọng theo hồi chuông đổTháng mười hai, ai còn có chờ ai?Tình yêu thương buộc giữa hai đầu nỗi nhớGiọt mưa rơi hay hồ hết giọt lệ dài…
Chốn bình yên, em tìm về ru ngủChuyện đôi mình thành chuyện cổ tích xưaChôn dưới nơi bắt đầu cây già nhành hoa cũĐể nghe thương đáng nhớ suốt tư mùa
Trời lập đông buộc phải bàn tay em lạnhAnh hiện thời trao hơi ấm cho ai?Có khi nào anh nghe lòng cô quạnhNhư lòng em vẫn giữa ngày tiết đông này?
Thôi thảo nào vì… còn thương những lắmThêm nhức lòng kể từ những phân chia xaÂm ba cũ xin đừng gieo tiếng độngĐể em ru giấc ngủ lại hiền lành hoà(Trần Tường Vi)
5, Thư Tình mon Mười Hai
Anh àTháng mười nhị về trước ngõ rồi anhGió bấc thổi trời khô cứng hao se sắtSương váy vai, bàn tay bé lạnh ngắtAnh bao gồm về sưởi nóng hộ em không ?
Tháng mười nhị chẳng đầy đủ nắng để hongNhớ ướt mèm chông chênh bi đát dễ sợBàn chân nhỏ tuổi bước trượt nhầm vào nhớEm gồng bản thân đếm ghi nhớ lọt qua tay
Thu theo ông quấn vội vàng cả heo mayCây bầy nhỏ gảy sầu lên câu hátTrời tí bóc trêu ngươi buông từng hạtEm choáng choàng gói ghém trả hỏng không
Cõi hỏng không anh bảo tất cả diêu bôngEm vội tìm nhặt được tình nông nổiNhững xác lá nằm bơ vơ bên cộiEm gom về ủ mộng niềm mơ ước đông…
Anh ơiTháng mười nhị má em giảm ửng hồngĐông ỡm ờ xoa màu lên đôi mắt tímChiều nghiêng đổ hoàng hôn mau tắt lịmAnh hãy về đến em giảm chênh chao.(Trần Thanh Xuân)
6, form Trời Miền Hạ
Tôi kết mây trời một trời đông yên ảVàm Cỏ êm trôi lơ đễnh cánh lục bìnhLất phất mưa rơi ướt vai mong Mỹ LợiDáng em dịu dàng êm ả nghiêng nón lá xinh xinh
Tháng mười hai vẫn còn đấy mưa muộnGió chướng se se không thổi khỏe mạnh tựa bao ngàyTôi trợn mắt nơi một vùng Miền HạDệt size trời theo áo lụa em bay
Bụi mưa nhạt nhòa… đâu hơi ấm bàn tay?Chỉ nỗi đơn lẻ đành cất vào ngực áo!Tôi kết mây trời ngày đông gợn bãoVàm Cỏ ơ hờ… ru đa số lục bình trôi(Phạm Hoàng Tuyên)

7, tháng Mười Hai
Tháng mười hai em về qua góc phốCây tương bốn rụng cái lá sau cùngChẳng còn ai nói lời thề hoa cỏChiều gối đầu trên hồ hết cánh nhớ nhung
Hồn lưu lại chút niềm xưa hò hẹnNgước chú ý mây, mây miên viễn đa tìnhTrôi, trôi mãi biết nơi đâu là bếnCúi xuống đời, đời sẽ lắm điêu linh
Gió cũng biết sang trọng Đông là từ bỏ tạNgười xa người, chiều gấp vã biệt lyRồi về đâu hầu như ngày sau ăn năn hảHành trang xa còn bảo quản được gì?
Tình trường thọ là cuộc tình không trọnNơi anh về mùa mong chờ đưa ai?Chiếc lá rụng nhành tương bốn rũ xuốngLá lìa cành cây hối tiếc vòng tay
Xem thêm: Vì Sao 4 Năm Nào Tháng 2 Có 29 Ngày, Một Năm Có Bao Nhiêu Ngày Nhuận
Tháng mười hai gồm hồi chuông tịnh độBến mê làm sao em còn giữ riêng emKhi hạnh phúc dường ao ước manh như cỏGiữa Đông sang trọng là cỏ bị tiêu diệt im lìm
Thôi anh nhé, mon mười nhị em viếtBài phân tách xa, bài bác tiễn biệt mang lại nhauQuà ngày lễ noel anh làm sao hay biếtTrái tim hiền, em thừa nhận một nỗi đau…(Trần Tường Vi)
8, Viết Cho cô gái Tháng 12!
Ta không còn là cô nàng tháng mười haiSao vẫn ói nao lúc đông về gõ cửaLòng chẳng bình yên trước chiều tối buốt gióNghe lạnh lẽo đầu mùa trong chiếc lạ vô cùng quen
Có chi mà trung ương trạng cứ đan xenCũng chỉ là thu qua rồi đông tớiTa lắng tai mùa trải qua rất vộiNghe lòng mình hoảng sợ phút đông sang
Ta không còn là cô nàng tháng mười haiSao chiều nay bỗng xao lòng đến thếGóc phố mùa đông, lời hẹn nào mang lại trễĐể ta giờ xao xác cùng với heo may?
Ôi cuộc đời, dẫu bé tạo vần xoayTa vẫn thay dẫu lối xưa sẽ cũVẫn đông về nghe tim mình ấp ủCó ai thuộc nhắc lại chuyện không xa…(Nguyễn Thị Thanh Yến)
9, Tình Khúc tháng Mười Hai
Nghe bên đời bao nhịp khúc Giáng SinhTháng mười hai đến bên mình bất chợtÁnh rạng đông xuyên tàn cây yếu đuối ớtGió Bấc về rớt đa số giọt sương mai
Anh khuyến mãi ngay em Tình Khúc mon Mười HaiCó mùa Đông đang sở hữu ngang bậc cửaVà tình yêu nồng thắm ta thắp lửaLạnh chẳng còn ấm cúng một vòng tay
Tháng mười nhị phố còn lá me bay !?Khúc giao mùa đã cụ màu áo mớiTháng mười nhị mùa Giáng Sinh đang tớiBên giáo đường mình hóng Chúa ban duyên
Tháng mười hai nhỏ phố nhỏ dại bình yênGiờ rã lễ mình lân cận đếm bướcNắm tay nhau ta trao lời hứa hẹn ướcThấy đất trời đã đếm ngược thời gian(Toàn trung tâm Hòa)
10, tháng Mười Hai
Tháng mười nhì quanh bản thân là tuyếtTrắng một trời xanh rì mắt bi tráng emTình ngày nao sao người nỡ đành xemNhư bọt biển cả tan cất cánh chiều gió bấc
Tháng mười hai đều nỗi bi lụy không mấtMà lại còn có cung bậc đớn đauNhìn toàn bộ chìm trong color tang tócNhững ghẻ lạnh khô khốc của bé tim
Tháng mười nhì nỗi ghi nhớ cứ tối đêmKhông hò hẹn vẫn êm ả tìm đếnEm bây chừ như phi thuyền lạc bếnBiết nơi nào để lại mang lại cùng nhau
Tháng mười hai ôi một tháng khát khaoBên ai đó tình trao không nuối tiếcTháng mười hai của khoảng tầm trời ly biệtTiễn đông hàn xuân bắt đầu đến tìm kiếm thôi!(Băng Nguyệt)

11, chào Tháng 12
Tháng mười hai ướp lạnh vẫn xôn xaoMãi cồn cào áng mây xanh diệu vợiGió ý muốn manh ngẩn ngơ màu sắc hờn dỗiSe fe lòng, hồi hộp phút phân tách ly!
Anh điện thoại thông minh hỏi em đã nghĩ gìCó nhớ anh, mỗi một khi mùa vậy láHương tình yêu thân tặng nhau tất cảTrái tim hồng nghiêng ngả, mơ ước em!
Tháng mười hai, anh tách bóc lịch ra xemNgày hứa hẹn em sao mà lại lâu đến thếVẫn nồng thắm tình anh những dâu bểĐợi anh về, sưởi nóng phía bình yên!(Chiều Tím)
12, Tình Khúc mon Mười Hai
Tháng mười nhị trao nhau tình nồng ấmDưới mưa chiều ướt đẫm phần đông lời thươngHạt mưa cất cánh gợi thêm nỗi vấn vươngVà bọn chúng mình thương yêu từ khi đó
Tháng mười nhị hơi rét mướt về theo gióThời gian trôi vứt lại một niềm đauMưa bụi bay trời trải khắp một màuMưa hiu hắt nghe nỗi đau nhân thế
Tháng mười hai nhưng mà lòng ta như thểNhững ngày lâu năm ta sống nhằm sầu biTrái tim ơi còn lưu lại chút gìHồn mát rượi trong lòng thì băng giá.
Tháng mười nhì vừa quý phái sao vội vãMang mưa buồn u ám và mờ mịt cả trời ĐôngĐể trời cao không thể áng mây hồngTa ngước mắt nhìn trông hoài trên đây đó
Tháng mười hai giữ hộ tình yêu theo gióĐể ghi nhớ ngày ta trên đây đó bên nhauĐông thanh lịch rồi mong rằng sớm tàn mauĐể xuân mang lại mang sắc màu đổi mới(Nguyễn quang đãng Long)

13, mon Mười nhì Em bỗng dưng Xa Lạ
Tháng mười nhì em bỗng dưng xa lạBầy sẻ nâu ko về lại hiên nhàTa hững hờ đi bên dưới vùng hoa tuyếtCon tim sầu với nhịp đập thiết tha…
Tháng mười hai trận mưa tình về muộnSáng bi thiết tênh đột nhiên thức giấc với nỗi buồnQua khung cửa ngõ cơn gió nào buốt lạnhGiáng Sinh về khu phố những hồi chuông
Tháng mười hai cúi đầu quỳ sám hốiNhững mon năm khờ ngốc giữa cuộc đờiTrốn tình em… ta loại bỏ rất vộiĐể hiện nay nỗi lưu giữ rất đùa vơi
Tháng mười hai nóc giáo đường rực rỡKhông gian vang giờ đồng hồ hát hầu như thiên thầnNgười nguyện ước trong thú vui mừng chúaRiêng bản thân ta hồn đầy phần nhiều bâng khuâng(Khiếu Long)
14, Chút nắng Chiều Đông
Chiều ngả nắng, vài sợi dư hương thơm nhạtMà nóng lòng băng giá chỉ kẻ tha phươngNắng thênh thang trải rộng cả con đườngXô mát mẻ nghiêng đầu bên góc phốTa vẫn chờ một hoàng hôn nắng và nóng đổTháng mười nhì trôi dạt bờ bến yêuĐể dập dìu quên lãng nỗi đìu hiu hiuRồi lịm tím chút hương tình xưa cũ
Phố hỡi phố! Yêu từng nào là đủ?Tình hỡi tình! Hỡi giấc ngủ tình say!Đông lép rồi ai vẫn chờ ai đây?Nắng chiều ni một lần xuất xắc mãi mãi?
Ta đã biết rằng bạn không trở lại,Vậy cuối mặt đường hư ảo dáng vẻ hình ai?Bởi ta điên tuyệt ấy giờ thở dài…Có cần em thân chiều thơ giá buốt?(Huỳnh Minh Nhật)
15, tháng Mười Hai
Tháng mười haiChim trên cành thức muộnGiọt mưa rơi tan vỡ hạt cuối mùa
Tháng mười haiNghe thèm chút nắngTrong đôi mắt em êm ấm lạ thường
Tháng mười haiHoa bưởi nở trắng vườnTa về bên nhặt chút hương xưaMột dòng lá rơiXuống chiều sâu lắngNgỡ tiếng chân emNhẹ bước mặt thềm
Tháng mười haiĐông về se lạnhNhư lòng ta giá buốt buốtThuở em xa
Tháng mười haiGọi mùa hôn lễChỉ mình taĐưa phần lớn chuyến xe hoa!(Huỳnh Duy Lộc)
Vừa rồi là những bài bác thơ hay và trọng điểm trạng, hữu tình viết mang lại tháng 12 mùa ướp lạnh lẽo mà tôi muốn gửi đến các bạn, hy vọng rằng các bạn cũng sẽ thích nó cùng gửi gắm đến anh em của bạn. Đây chỉ là một trong những trong rất nhiều những áng thơ tình mon 12 gồm trong kho thơ của Minh Nhật, hãy từ bỏ mình tìm hiểu thêm nhiều hơn thế nữa những áng thơ mon 12 giỏi khác chúng ta nhé!
Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình bi thiết cùng những phiên bản tình thơ hữu tình được sáng tác, sưu tầm và đăng mua trên các chuyên mục thơ của blog letspro.edu.vn. Hãy liên tục ghé thăm để update nhanh những bài bác thơ tốt và mới nhất, chúc chúng ta vui vẻ mặt những vần thơ!