Những bài thơ hay bất hủ về tình yêu ý nghĩa nhất trên facebook

     

Những bài thơ tình bất hủ với những vần thơ ngọt ngào da diết chạm vào trái tim bạn đọc mạnh mẽ. Tình yêu từ lâu đã trở thành một đề tài thu hút sự chú ý của đông đảo bạn đọc. Nếu các bạn quan tâm thì hãy cùng letspro.edu.vn theo dõi ngay bây giờ nhé!


Những bài thơ tình bất hủ ý nghĩa nhất Những bài thơ bất hủ về tình yêu hay nhất35 bài thơ tình yêu bất diệt ý nghĩa nhất

Những bài thơ tình bất hủ ý nghĩa nhất

Những bài thơ tình bất hủ mang những ý nghĩa sâu sắc lay động hàng triệu trái tim bạn đọc. Mọi người tìm đến đây để thăng hoa cảm xúc hay chỉ để thư giãn tâm hồn sau những ngày lao động mệt mỏi. Cùng chúng tôi khám phá ngay nhé!

TÔI YÊU EM

Tôi yêu em: đến nay chừng có thể Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai; Nhưng không để em bận lòng thêm nữa, Hay hồn em phải gợn bóng u hoài.

Bạn đang xem: Những bài thơ hay bất hủ về tình yêu ý nghĩa nhất trên facebook

Tôi yêu em âm thầm không hy vọng, lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen, Tôi yêu em, chân thành ,đằm thắm, Cầu em được người tình như tôi đã yêu em.

NGỰC EM LÀ THÁNH GIÁ

Ngực em là thánh giá Tóc cuộn thành vòng dây Nơi đây từng treo cổ Bao trái tim thơ ngây.

Mắt em là hồ nước Long lanh và rất đầy Nơi đây dìm vô số Bao thuyền tình qua đây

Môi em là hương thơm Nhưng mùi thơm rất độc Bao kẻ liều mình hôn Trước, sau đều ngã gục.

Đường vào trái tim em Nơi nơi đều rộng mở Nhưng đọng đầy màu đen Những tình yêu tắt thở.

Ôi tình yêu của em Là những vòng xích sắt Giam cầm bao trái tim Dịu dàng trong khóe mắt.

Hôm nay khi biết rằng Tim tôi đây đã thắt Thánh giá là ngực em Nghẹn ngào tôi tái mặt.

Tôi muốn hét to lên Trong nấm mồ bằng ngọc Rằng: BẠO CHÚA- NỮ HOÀNG Cũng cùng chung khóe mắt.

Xem thêm: Hướng Dẫn Bảng Ngọc Phép Liên Quân Mùa 15, Bảng Ngọc Phép Liên Quân Mùa 20


*
*
*
*
*
*

NÓI CÙNG ANH

Em vẫn biết đấy là điều đã cũ Chuyện tình yêu, quan trọng gì đâu: Sự gắn bó giữa hai người xa lạ Nỗi vui buồn đem chia sẻ cùng nhau

Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễn Hôm nay yêu, mai có thể xa rồi Niềm đau đớn tưởng như vô tận Bỗng có ngày thay thế một niềm vui

Điều hôm nay ta nói, ngày mai Người khác lại nói lời yêu thuở trước Đời sống chẳng vô cùng, em biết Và câu thơ đâu còn mãi ngày sau

Chẳng có gì quan trọng lắm đâu Như không khí, như màu xanh lá cỏ Nhiều đến mức tưởng như chẳng có Trước cuộc đời rộng lớn mênh mang

Nhưng lúc này anh ở bên em Niềm vui sướng trong ta là có thật Như chiếc áo trên tường, như trang sách Như chùm hoa mở cánh trước hiên nhà

Em hiểu rằng mỗi lúc đi xa Tình anh đối với em là xứ sở Là bóng rợp trên con đường nắng lửa Trái cây thơm trên miền đất khô cằn

Đó tình yêu em muốn nói cùng anh Nguồn gốc của muôn ngàn khát vọng Lòng tốt để duy trì sự sống Cho con người thực sự Người hơn.

THƠ TÌNH CUỐI MÙA THU

Cuối trời mây trắng bay Lá vàng thưa thớt quá Phải chăng lá về rừng Mùa thu đi cùng lá Mùa thu ra biển cả Theo dòng nước mênh mang Mùa thu và hoa cúc Chỉ còn anh và em

Chỉ còn anh và em Là của mùa thu cũ Chợt làn gió heo may Thổi về xao động cả: Lối đi quen bỗng lạ Cỏ lật theo chiều mây Đêm về sương ướt má

Hơi lạnh qua bàn tay Tình ta như hàng cây Đã bao mùa gió bão Tình ta như dòng sông Đã yên ngày thác lũ.

Thời gian như là gió Mùa đi cùng tháng năm Tuổi theo mùa đi mãi Chỉ còn anh và em

Chỉ còn anh và em Cùng tình yêu ở lại… – Kìa bao người yêu mới Đi qua cùng heo may.


ĐÔI DÉP

Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em Là bài thơ anh kể về đôi dép Khi nỗi nhớ trong lòng da diết Những vật tầm thường cũng viết thành thơ

Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau

Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia

Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu

Cũng như mình trong những lúc vắng nhau Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía Dẫu bên cạnh đã có người thay thế Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh

Đôi dép vô tri khăng khít song hành Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội Lối đi nào cũng có mặt cả đôi

Không thể thiếu nhau trên bước đường đời Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại Gắn bó nhau vì một lối đi chung

Hai mảnh đời thầm lặng bước song song Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc Chỉ còn một là không còn gì hết Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia!

SÓNG

Dữ dội và dịu êm Ồn ào và lặng lẽ Sông không hiểu nổi mình Sóng tìm ra tận bể

Ôi con sóng ngày xưa Và ngày sau vẫn thế Nỗi khát vọng tình yêu Bồi hồi trong ngực trẻ

Trước muôn trùng sóng bể Em nghĩ về anh, em Em nghĩ về biển lớn Từ nơi nào sóng lên?

Sóng bắt đầu từ gió Gió bắt đầu từ đâu? Em cũng không biết nữa Khi nào ta yêu nhau

Con sóng dưới lòng sâu Con sóng trên mặt nước Ôi con sóng nhớ bờ Ngày đêm không ngủ được Lòng em nhớ đến anh Cả trong mơ còn thức

Dẫu xuôi về phương bắc Dẫu ngược về phương nam Nơi nào em cũng nghĩ Hướng về anh – một phương

Ở ngoài kia đại dương Trăm nghìn con sóng đó Con nào chẳng tới bờ Dù muôn vời cách trở

Cuộc đời tuy dài thế Năm tháng vẫn đi qua Như biển kia dẫu rộng Mây vẫn bay về xa

Làm sao được tan ra Thành trăm con sóng nhỏ Giữa biển lớn tình yêu Để ngàn năm còn vỗ


NGƯỜI HÀNG XÓM

Nhà nàng ở cạnh nhà tôi, Cách nhau cái giậu mồng tơi xanh rờn. Hai người sống giữa cô đơn, Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi. Giá đừng có giậu mùng tơi, Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng.

Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng… Có con bướm trắng thường sang bên này. Bướm ơi, bướm hãy vào đây! Cho tôi hỏi nhỏ câu này chút thôi… Chả bao giờ thấy nàng cười, Nàng hong tơ ướt ra ngoài mái hiên. Mắt nàng đăm đắm trông lên… Con bươm bướm trắng về bên ấy rồi!

Bỗng dưng tôi thấy bồi hồi, Tôi buồn tự hỏi: Hay tôi yêu nàng? – Không, từ ân ái nhỡ nhàng, Tình tôi than lạnh gio tàn làm sao!

Tơ hong nàng chả cất vào, Con bươm bướm trắng hôm nào cũng sang. Mấy hôm nay chẳng thấy nàng. Giá tôi cũng có tơ vàng mà hong.

Cái gì như thể nhớ mong? Nhớ nàng? Không! Quyết là không nhớ nàng! Vâng, từ ân ái nhỡ nhàng, Lòng tôi riêng nhớ bạn vàng ngày xưa.

Tầm tầm giời cứ đổ mưa, Hết hôm nay nữa là vừa bốn hôm! Cô đơn buồn lại thêm buồn… Tạnh mưa bươm bướm biết còn sang chơi?

Hôm nay mưa đã tạnh rồi! Tơ không hong nữa, bướm lười không sang. Bên hiên vẫn vắng bóng nàng, Rưng rưng… tôi gục xuống bàn rưng rưng…

Nhớ con bướm trắng lạ lùng! Nhớ tơ vàng nữa, nhưng không nhớ nàng. Hỡi ơi! Bướm trắng tơ vàng! Mau về mà chịu tang nàng đi thôi! Đêm qua nàng đã chết rồi, Nghẹn ngào tôi khóc… Quả tôi yêu nàng.

Hồn trinh còn ở trần gian? Nhập vào bướm trắng mà sang bên này!

Trên đây chúng tôi đã chia sẻ đến các bạn những bài thơ tình bất hủ đặc sắc và ý nghĩa nhất. Với những ý nghĩa sâu sắc có sức lan tỏa những bài thơ là tiếng lòng thổn thức của những trái tim khao khát có được tình yêu. Đồng hành cùng letspro.edu.vn để theo dõi những bài viết hay nhất nhé!