Kể chuyện về thế giới vô hình và thần thông – tháp năng lượng

     

Tôi có một đứa em có thần nhãn.

Bạn đang xem: Kể chuyện về thế giới vô hình và thần thông – tháp năng lượng

Nó thường hay thấy thế giới vô hình. Có một lần đang đứng chơi với tôi, nó bảo rằng:Ở ngôi chùa bên kia, em thấy có rất nhiều linh hồn chưa siêu thoát, trông họ thật tội nghiệp.Tôi hỏi nó:- Sao em biết họ chưa siêu thoát?- Vì họ có vẻ đau khổ, có người mình dính máu me, què quặt, có người khuôn mặt rất sầu não.- Thế em có thấy xung quanh mình còn có rất nhiều những linh hồn khác tốt đẹp hơn không?Sau khi quan sát xung quanh nó bảo:- Em không nhìn thấy.- Thế để anh xin họ cho em nhìn thấy.Sau đó, nó thấy có rất nhiều linh hồn, được bao bọc xung quanh bằng một lớp ánh sáng, đang hiện diện khắp nơi. Có nhóm thì đang thiền, có những nhóm đang đàm đạo...Nó hỏi:- Sao ở đây lại có người tu đông quá vậy?- Hồi trước, có một nhóm người tới chổ này, thấy có nhiều linh hồn chưa siêu thoát. Mọi người đã cầu nguyện cho họ, sau đó, vị gia chủ của mảnh đất này đã phát tâm chia sẻ khoảng không gian này làm một nơi để che chở và hướng dẫn cho những linh hồn nào còn ở trong những cảnh giới u tối hay đau khổ muốn tìm lối thoát. Các vị phò trợ vô hình cũng đã đến đây giúp đở và tạo nên một không gian thanh tịnh để cho những linh hồn đó tu tập. Từ đó, ở đây như một trạm trung chuyển, có rất nhiều vị Thầy Tâm Linh vô hình và hữu hình đến để hướng dẫn tu cho những linh hồn còn mê muội, có vị còn mang cả một ngôi làng hay những tập thể đã chết lâu đời về đây để tu, từ đó nơi đây ngày càng đông. Có những linh hồn chỉ ở đây một thời gian rồi lại đi hoặc có người phát tâm ở lại để hướng dẫn cho những người mới... tùy theo duyên, nghiệp hoặc tâm nguyện của họ.- Thế tại sao những linh hồn chưa siêu thoát bên chùa kia lại không được vào khu vực này?- Vì họ còn cố chấp vào những gì họ đang tin, sự hận thù, sự ham mê hay lý tưởng gì đó... nên họ chưa muốn tu. Giống như người mình thôi, có người nghe đến chữ TU thì phì cười, họ cứ thích sống đời sống "lăng xăng - vất vã của họ", thế nên em đừng nghĩ là hể mình kêu gọi "ĐI TU" thì ai cũng ủng hộ nhé!
*
Tuy nhiên, ở đây có rất nhiều linh hồn đã nhận thức được những đau khổ mà họ đã phải trải qua nên họ thành tâm thì liền được chư vị ở đây đón nhận, còn đến vì những mục đích gây rối hoặc mục đích nào khác có thể các vị hộ pháp sẽ không cho vào. Nơi nào cũng có luật lệ riêng của nơi ấy cả. Em thấy có bao nhiêu vị hộ pháp canh giữ chổ này?Sau khi quan sát nó bảo là: em thấy có đến 10 vị thần, trông họ rất oai phong, áo giáp, binh khí... Có người tướng mạo không giống người, có người thì giống người. Trên hư không cũng có một vị thần trông rất oai vệ, lúc nào cũng quan sát các hướng như đang canh chừng những linh hồn nào muốn xâm nhập vào để gây rối.- Nơi đây đã từng có sự viếng thăm của Đức Phật A Di Đà và những vị khác tới để dạy đạo hoặc ban sự gia trì. Cho nên có nhiều vong linh có thể tu tập ở đây một thời gian rồi xin sự gia trì của Chư Phật hay vị nào đó để được về cõi của các Ngài và tu tiếp. Chư Vị sẽ đến đón về cõi của họ.- Thế tại sao lúc nảy em không nhìn được những Linh hồn này mà bây giờ thì nhìn thấy được.- Tâm thức của mình ở mức nào thì chỉ có thể thấy ở tầm mức đó. Tâm thức của một người chưa tu cao, nếu có nhãn, cũng chỉ có thể nhìn thấy và hiểu một cách giới hạn từ cõi của họ trở xuống mà thôi, thường thì cở chư Thần hoặc thấp hơn nữa là các linh hồn lang thang, chưa siêu thoát.. còn các chư thiên hoặc Phật hoặc những vị tu cao hơn, nếu các vị không cho nhìn, thì mình không nhìn thấy được. Cũng vậy, khi một vị bên vô hình cho người phàm mượn mắt, nếu tâm thức của vị vô hình ấy ở mức nào thì xác của người đó cũng chỉ quan sát hoặc chỉ hiểu được từ cảnh giới tương đương với tâm thức của vị kia trở xuống mà thôi.- À, tại sao có những người đã chết rồi mà thân hình họ còn bị tật nguyền và còn vướng đầy sự đau khổ? Trong khi họ đâu còn thân xác nữa?- Đó là tại tâm thức của họ bị dính quá chặt vào quá khứ và vào cái thân mà lúc còn sống họ đã mang. Sự cố chấp và mê muội là lý do mà chúng sanh không siêu thoát được. Không phải họ chỉ chấp vào thân xác thôi mà còn dính rất chặt vào những gì họ đã tin tưởng, đã cảm xúc, ham muốn...

Xem thêm: Cách Tải Và Chơi Game Clash Of Clans Trên Pc, Máy Tính Dễ Dàng

ví dụ như: nhà cửa, quốc gia này là của tôi, người này là kẻ thù, hệ phái này là cao nhất, sống trên đời phải như vầy, tôi ưa thích (nghiện) cái này, cái kia... đó là những cột trói đã làm cho tâm thức của họ không ra khỏi được không gian mà họ đã từng sống. Vì vậy, nếu chẳng may lúc sống tâm có quá nhiều đau khổ, thù hận, hay bị tổn thương nào đó... thì thế giới bên kia, thị hiện theo tư tưởng, sẽ thật khủng khiếp hay đau khổ cho họ. Còn những người may mắn hơn, lúc sống tâm tính hiền hòa, ít buồn giận... thì sẽ không bị đau khổ nhiều. Tuy vậy, nếu tâm thức đó chưa tu, thì họ cũng chỉ có thể "nhận thức" được cõi vô hình một cách hữu hạn, tùy vào sự hiểu biết và độ rung mà họ sẽ đến các cõi giới tương ứng với họ.- Thế bên kia có rất nhiều cõi giới lắm à? Em chỉ thấy được có vài nơi thôi.- Không thể tính biết hết được, có những chổ mà quy luật, cung cách không hề giống ở đây chút nào, có những chổ không có cả sắc tướng (thần nhãn cũng không thấy) mà chỉ có tư tưởng không thôi. Đạo Phật gọi là vô sắc. Sự phức tạp có thể nói còn nhiều hơn cả cái mà chúng ta biết về thế giới trên qủa địa cầu này. Ở đây có biết bao nhiêu địa phương, giống dân, có bao nhiêu quốc gia, tôn giáo, đức tin, bao nhiêu hạng người không giống nhau, thì các cõi giới bên kia còn nhiều hơn như thế này nữa. Thông thường người ta cũng chỉ có thể biết được một vài cảnh giới lân cận, gần với mức độ hiểu biết và nhận thức của họ thôi.- Như vậy mình làm sao để đến những cõi giới xa lạ đó được?- Phải tu tập nhiều hơn, định lực vững vàng hơn và tâm phải buông xã nhiều hơn những gì mà mình đã chất chứa. Điều này cũng giống như em có tiền nhiều hay ít khi đi du lịch ra nước ngoài, khả năng của em giới hạn thì cùng lắm em chỉ thăm được: Campuchia, Lào hay khá hơn là Thái Lan, Singapore.. tuy nhiên nếu em hiểu rằng, thế giới còn rộng lớn hơn, kì vĩ và còn rất rất nhiều nơi khác hơn như thế này, thì em sẽ không bị giới hạn rằng: "à thì ra nước ngoài cũng giống Việt Nam ta: da vàng, tóc đen, ăn cơm, đi xe máy..." sau khi em "xuất cảnh" và chỉ đi được 1 vài nước lân cận với VN. Thế giới bên kia cũng vậy, nếu ta có khả năng đi xa hơn thì nhận thức về vũ trụ quan không giống như những gì mình nghĩ. Phong tục, con người, sự văn minh ở các nước Âu Mỹ thì khác xa ở đây, hoặc còn rất nhiều nơi trên thế giới, con người còn đau khổ, nghèo đói, thiếu thốn hơn chúng ta ở đây. Vì vậy, không phải những gì em nhìn thấy là đã có thể kết luận hoặc cho rằng vô hình là như vậy. Cái đó người có thần nhãn hoặc những người có khả năng tiếp xúc với vô hình, ít ai nhận thức được.- Thế có Thiên Đàng và địa ngục hay không?- Nói có cũng được mà không cũng được. Tùy mình hiểu và xét ở gốc độ nào thôi.- Tại sao kì vậy?- Nếu lúc sống mà tâm tràn đầy thù hận, sự ích kỉ nhỏ nhen, hay tràn ngập những u sầu, buồn thảm thì tương ứng với cảnh giới vô hình sẽ là những cõi có tần số giống như vậy. Em cho là địa ngục cũng không sai. Và ngược lại là những cõi giới tốt đẹp, trong sáng và an lạc dành cho những tâm thức mà lúc sống, trong lòng an ổn, yêu thương và làm nhiều điều tốt đẹp. Khái niệm về địa ngục cũng giống như khái niệm về nhà tù, hay công an ở thế gian. Nếu em không làm gì sai, tâm mình ngay thẳng thì em thấy công an hay nghe nhà tù em có quan tâm hay không? Nhưng với những người khác thì đôi khi những chuyện này lại có tác dụng ở một chừng mực nào đó. Thật ra, chúng ta mỗi ngày đều có viếng thăm thiên đàng và xuống địa ngục đó thôi, nếu tâm đau khổ thì ở trong chổ nhung lụa thì cứ vẫn đau khổ, nếu tâm an nhiên em ở nơi cô tịch một mình vẫn thấy an vui.(còn tiếp)