Ngày kia mình hãy chia tay anh nhé

     

- tại sao ạ. Anh đang đùa em yêu cầu không? Anh nói đi chỉ với đùa thôi đúng không???

***

Cô cầm cười. Nụ cười gượng gạo trên khuôn phương diện tái nhợt. Nước mắt ngẫu nhiên trào ra. Mặn đắng. Đôi chân run run như trực quỵ xuống. Cô ngước mắt nhìn anh như chờ đợi 1 vật dụng gì đó.

Bạn đang xem: Ngày kia mình hãy chia tay anh nhé

- là sự thật. Xin lỗi anh có người khác rồi.

Cô thật sự thiếu tín nhiệm nổi vào tai bản thân nữa. Người đàn ông ngày ngày hôm qua còn ở mặt cô. Còn đưa cô đi học đón cô về. Còn nói còn mỉm cười với cô. Ngày từ bây giờ lại nói có bạn khác. Cú sốc quá lớn. Cô bàng hoàng, cô hoang mang. Kỉ niệm xưa bất chợt ùa về. Cô gặm chặt môi đến bật máu gắng ngăn nước mắt đừng tuôn nữa. Cơ mà không thể. Cái thứ hóa học lỏng ấy nó cứ trào ra thầm cả vào miệng cô. Mùi ngày tiết tanh xộc vào miệng. Cô đau....

*

Ngày kia mình hãy chia tay được ko anh

Tiếng chuông điện thoại thông minh reo. Kéo cô về hiện tại tại- Anh bắt buộc đi. Cô ấy đang đợi anh.

Anh nhìn vào điện thoại cảm ứng thông minh rồi lẳng im quay lưng. Mặc kệ cô đứng đó.

Cô quay sống lưng về phía anh. Rồi tự dưng hét lên:

- Ngày kia chúng ta hãy chia ly nhé. Được ko anh..

- Để làm gì hả em. Anh sẽ bảo quên anh đi mà. Ở với mọi người trong nhà thêm nữa cũng chỉ càng thêm nhức thôi

Anh quay lại nhìn cô ánh mắt lạnh lùng đương nhiên chút yêu mến hại.

- 1 ngày thôi. Em ước ao được bao gồm một ngày làm tình nhân anh thật sự. Anh ko nhớ à. Anh ... Anh chưa lúc nào hôn em mà...

Ánh đôi mắt anh bỗng nhiên xao động. đề nghị rồi vào 5 tháng yêu nhau anh đã bao giờ hôn cô đâu. Họ chỉ dừng lại ở các cái nắm tay các cái ôm. Chũm là hết. Anh bảo khi nào được 1 năm anh sẽ hôn cô.

Anh thật kì quặc.

- Được rồi vậy anh sẽ mang lại em thêm một ngày.

- " Cảm ơn anh. Ngày mai bọn họ làm người yêu nhau nữa nhé. Em yêu anh" Cô nhìn anh, bờ môi mấp sản phẩm công nghệ khẽ nói thật nhỏ tuổi rồi mỉm mỉm cười quay lưng bước đi.

- Alo, em chuẩn bị đi 10 phút nữa anh qua

- Vâng ạ

Cô quắp máy, mở tủ kéo ra bộ đầm màu đen anh đã mua cho cô từ bỏ vài tháng trước. Búi làn tóc nâu lên thật cao. Tô chút son hồng. Lúc này trông cô rất dễ thương.

Có giờ chuông cửa. Chắc chắn rằng anh mang đến rồi

- Thằng Tuấn nó mang đến kìa con. Người mẹ gọi cùng với lên

- Vâng ạ. Con xuống ngay.

Cô xuống nhà chào bà mẹ rồi lên xe cộ anh.

-Em ao ước đi đâu

Anh hỏi. Vẫn các giọng nói nhẹ nhàng ấm áp như trong kí ức của cô. Nhưng không thể cảm thấy sự yêu thương thương đã từng có lần có. Luồn tay qua eo anh. Cô khẽ ôm anh thiệt chặt. Khóe mắt khô từ đêm hôm trước giờ lại đẫm nước mắt. Từng giọt rơi xuống ướt 1 khoảng tầm áo anh.

- Em khóc à

- ko ạ. E bao gồm khóc đâu bản thân đi công viên anh nhé!

- Ừ.......- Em mong muốn đạp vịt

- lớn rồi 17 tuổi rồi chứ bao gồm còn con nít đâu

- tuy thế em muốn.

- chịu đựng em rồi. Ra chọn 1 con đi.

Thế là anh cùng cô đạp vịt lòng vòng xung quanh hồ. Mỏi cả chân. Anh vẫn vui hơn 1 tý. Cô cũng vậy. Tuy rằng thỉnh thoảng quan sát a yên tĩnh như nghĩ về ai đó. Cô lại khẽ chạnh lòng nhưng được mặt anh. Cô vui lắm.

Cả 1 buổi sáng sớm anh bị cô kéo đi dạo đủ hồ hết thứ vào công viên.Vào đơn vị ma cô ôm chặt rước cánh tay anh cào cấu có tác dụng tay anh tan cả máu.. Đi tàu cực kỳ tốc cô ngồi kề bên anh tựa nguồn vào ờ vai anh và... Hét quên trời quên đất khiến cho anh k sợ mà lại cũng phạt hoảng luôn... Rồi đi trà sữa đi ăn bánh kem. Cô tinh nghịch quệt kem lên khía cạnh anh. Bị anh mắng cho cô chỉ lè lưỡi mỉm cười trừ. Cô như quên không còn tất cả. Quên hết ngày mai. Chẳng chú ý là cô vẫn phải... Xa anh...

- Anh chuyển em đi biển lớn được không?

Cô bỗng hỏi.

- E ưng ý đi sao

- Ừ anh không nhớ em đang tỏ tình cùng với anh ở đâu à

- Ừ anh lưu giữ mà

Thế là bọn họ ra biển. Anh phóng xe thiệt nhanh. Gió tạt vào mặt nhị người. Đau rát!.Mất nhì tiếng nhằm họ ra cho biển. Nắng sẽ dịu dần dần và red color của hoàng hôn đang dần nhuốm lên phương diện biển. Anh di động cầm tay cô mang ra biển. Hai đôi chân chạy cấp tốc trên cát

*

- Anh ơiiiiiiiiiii!. Bộ quà tặng kèm theo anh này. Anh làm người yêu em nhé!

Anh quay trở về nheo mắt nhìn cô. Nhìn hộp tiến thưởng màu hồng gói dềnh dàng về trong tay cô. Cô nhoẻn mồm cười chú ý anh. Niềm vui trong veo như nắng và nóng mùa thu. Không có nỗi buồn. Không tồn tại lo âu. Chỉ có đôi mắt to long lanh như chứa cả bầu trời trong veo đầy nắng và nóng thu.

Giờ đây trong đôi mắt anh. Cô bé xíu Giang ngày như thế nào lại xuất hiện. Cô bé nhỏ lớp bên dưới ngây thơ mà ngốc nghếch như trẻ em mà anh đã có lần đã từng yêu cực kỳ nhiều,

- Ừ, tôi vẫn làm tình nhân của cô nhóc dềnh dang được không nào

Anh nhảy cười xoa đầu cô. Y hệt 5 tháng trước. Nhẹ nhàng và nóng áp. Dù thú vui đã ko còn chứa được nhiều yêu thương như ngày ấy. Nhưng lại cũng có tác dụng cô giảm đau.

Cô đã từng có lần nghĩ mình buộc phải ích kỉ. Cứ mánh khoé đi biết đâu kéo được anh về bên cô. Nhưng về tối qua khi bắt gặp anh và cô gái ấy trong khu vui chơi công viên cô lại không nỡ làm. Cô ấy thiệt sự siêu xinh đẹp. Làm sao cô nỡ chiếm đi hạnh phúc của anh đây...

Xem thêm: Ngày Quốc Tế Thiếu Nhi Là Ngày Nào, Nguồn Gốc Và Ý Nghĩa Ngày Quốc Tế Thiếu Nhi 1/6

Anh trầm lặng nhìn về phía biển..Những lọn tóc cất cánh xòa vào gió. ánh nắng phản chiếu trên khuôn mặt điển trai. Vào hoàng hôn anh đẹp nhất lạ kì. Tuy nhiên trong hai con mắt kia hằn lên những nét phân vân và lo âu. Phải rồi nếu như anh quăng quật rơi cô nàng đang ở mặt anh này. Liệu cô tất cả còn vui mừng nữa ko cô có còn hồn nhiên như cô của 5 tháng trước. Tuyệt là...

Anh hại cô lại khóc như hôm qua. Sợ số đông giọt nước mắt lộng lẫy như pha lê kia. Tuy nhiên anh cũng sợ phần nhiều giọt nước mắt ấy có tác dụng anh yêu thương mềm. Thiếu nữ mà anh mới gặp mặt mới yêu. Cũng khiến anh xao động. Anh thấy cô ấy hy vọng manh và dễ vỡ. Anh thấy cô ấy vượt hồn nhiên. Với cô ấy mang đến anh 1 cảm hứng lạ, lạ hơn khi ở bên Giang. Rời vứt cô ấy anh thật sự k thể nghĩ mang đến nữa....

Đôi bàn tay nhỏ bé của cô ấy luồn qua eo anh. Một chiếc siết nhẹ. Cô đã ôm anh. Chiếc ôm đầy ấm cúng nhưng run rẩy. Giống như cô đã sợ anh bị gió cuốn đi mất. Cô áp khía cạnh vào lưng anh. Tấm lưng vẫn rộng như ngày nào mà lại nốt ngày bây giờ đã không còn là của cô. Nước mắt lại rơi ướt đầm áo anh.

- Anh hôn em 1 lần dành được không?

Cô hỏi mà tiếng nói nghẹn ngào.

Anh tảo lại, chú ý thẳng vào cô. Vệt nước mắt trên má vẫn còn đấy nguyên. Anh khẽ gé gần kề mặt cùng hôn cô. Hai bờ môi va nhau. Anh thấy cánh môi cô run rẩy. Anh cảm xúc vị ngọt cùng cả loại mặn chát.

Nước mắt cô với anh hòa vào nhau thì thầm vào miệng. Nóng cùng mặn. Họ chỉ chạm môi nhau. Không hẳn nụ hôn dạng hình pháp tuy nhiên cô cảm xúc chưa khi nào hạnh phúc như thế. Nụ hôn thứ nhất lãng mạn hệt như cô từng nghĩ. Gồm biển gồm nắng gồm gió và gồm anh. Khi họ rời nhau cô khẽ kiễng chân lên cùng hôn vào má anh. Cô mỉm mỉm cười và

- Về thôi anh. Về tối nay ngủ thiệt ngon với nhớ nhắn tin cho em nhé. Sau này mìh chia ly anh nha.

Cô cùng anh về thành phố. Trong mắt cô rất nhiều thứ cứ như nhòa dần đi trong nhì hàng nước mắt. Tuy thế cô không muốn bật ra tiếng. Cô thực sự đau lắm. Đau đến nỗi tim như bị ai cứa đứt từng mạch máu. Lồng ngực căng chặt lên như sắp đến nổ tung. Cô k thể như thế nào thở nổi nữa. Nhìn anh cố gắng này cô chỉ ao ước ngày mai ngày cơ rồi đến khi kết thúc đời ông trời sẽ cho cô được gần mặt anh.

- hóng anh 1 chút nhé?

Câu hỏi của anh đánh tan lưu ý đến trong đầu cô. Đưa tay lên lau vội nước mắt cô gật đầu.

- Vâng ạ

Anh dừng xe trước 1 của hàng hoa. Vào và ra chỉ trong 5 phút. A khuyến mãi cô 1 bó hoa hồng trắng. Loại hoa cô thích nhất. Vào trắng với thuần khiết. Cô nhận lấy bó hoa cùng cười hết sức tươi. Đã thọ rồi anh chưa có mua quà mang lại cô. Coi như đó là món đá quý cuối có thể cũng đúng. Dù sao cũng đều có chút nào đó làm kỉ niệm ngày cuối ở bên anh. Lúc này cô đã hết sức hạnh phúc. Chẳng buộc phải trong cuốn truyện nào kia nhân vật thanh nữ chính có nói là " hạnh phúc hưởng thụ 1 lần là đủ rồi sao ". Cô cũng cảm xúc đủ rồi...

- Anh Tuấn....

Có ai đó điện thoại tư vấn anh. Cô với anh cùng quan sát sang mặt đường theo phía người gọi. Bên kia đường 1 người con gái tóc dài. Khuôn phương diện thiên thần đang nhìn anh mỉm cười. Đúng là cô nàng ấy rồi. Cô thấy được anh khẽ cưởi mỉm, ánh nhìn tràn đầy ôn nhu dướng về phái cô ấy. Trông bọn họ thật hạnh phúc Nhìn bó hoả hồng trắng bên trên tay cô chợt bật cười. Bó hao này có lẽ hợp với ng con gái kia hơn

-Bíp bíp....

Bỗng từ bỏ phía sau tất cả tiếng còi xe. Dòng xe tải chỉ từ cách cô gái kia 5m. Cô bé đứng sững lại..

- Như, kị xa mau....

Anh hét lên bất lực. Cô bé ấy vẫn ko nhúc nhích. Đôi chân như bị chôn bên dưới đất. Nét khía cạnh trắng bệch hoảng sợ. Lẽ nào cô ấy vẫn rời xa a sao. Hoa lá thủy tinh bé dại bé này. Anh cố gắng chặt tay cầm cố lao sang đường.

-Kittttttttttttttt. Rầmmmmmmmmmmm.........

Tiếng phanh xe chói lọi. Anh bị tiêu diệt sững giữa mẫu xe. Hồ hết tưởng cô gái ấy đã rời xa nhưng cô bé ấy đang bổ sõng xoài bên đó đường. Nhưng mà trước bánh xe pháo tải là một thân thể khác. Cô gái quen thuộc đã từng làm tình nhân anh 5 tháng. Cô sẽ lao ra đường mặc kệ dòng xe nhanh lẹ chỉ để cứu cô nàng đã giật đi người con trai cô yêu.

Đầu gối anh hình như sắp quỵ xuống. Anh mở to góc nhìn cô. Anh thấy máu, đầy đủ dòng huyết đỏ tươi tung ra trường đoản cú thân thể bất tỉnh của cô. Màu trắng của hầu hết cánh hoa ngấm đãm máu. Anh bàng hoàng chạy lại ôm cô. Khuôn mặt sợ hãi hiện rõ từng nét

- Em à em đừng nghịch anh mà. Em chỉ là bị ngã thôi yêu cầu không em dậy đi nhưng mà dậy đi. Anh sẽ mang lại em thêm một ngày nữa.Ngày kia ừ ngày kia chúng mình sẽ chia tay nhé. Em dậy đi có được không. Anh vẫn lại hôn lên môi em nhé. Sẽ không để nước đôi mắt em rơi đâu mà. Em ngốc cố kỉnh sao em lại ngốc cụ hả Giang.

Anh khóc lần thứ nhất anh khóc vày cô. Nước đôi mắt rơi cả trên khuôn mặt cô.

- Anh ....ơ...i...

Đôi mắt cô mở hờ..nhìn anh chú ý khuôn mặt sẽ hốt hải lo đến cô kia. Cô khẽ cười

Anh mừng rỡ. Ôm chặt cô

- Nói ...yêu.... Em ...1... Lần đi anh

Giọng cô thều thào. Bàn tay cô nỗ lực bàn tay anh nhưng k còn chặt..

- Đúng rồi, anh yêu em anh yêu em nhiều lắm Giang ạ. Anh xin lỗi em anh vẫn không khiến em bi quan nữa đâu. Em đừng làm thế nào nhé. Chúng ta đến khám đa khoa được k em.

- Muộn rồi anh à. Ngày mai mình chia tay anh nhá. Anh phải thật niềm hạnh phúc bên cô gái ấy. Em yêu thương anh dở người à....

*

Những ngón tay cô dần rời khỏi bàn tay a. Đôi đôi mắt vừa mở khép dần. Giọt nước đôi mắt cuối vương vãi lại trên đụn má. Đè lên nụ cười yếu ớt còn ứ trên môi. Nhịp tim không thể đập... Cô đã từng đi rồi.... Tìm về tử thần để giành lại người con gái anh yêu mang đến anh được hạnh phúc. Cô ra quyết định hi hình hài sống cho tất cả những người con gái a yêu.

Mong rằng mặt kia quả đât cô cũng trở thành tìm được một người hệt như anh. Và nhất mực cô sẽ không còn để anh vụt mất... Bởi vì cô yêu thương anh hết sức nhiều. Yêu từ góc nhìn đầu tiên cho tới khi cô trường tồn chẳng được nhận thấy anh.....